Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

“Chúng ta chỉ mới đào móng để còn rất nóng xây nhà!”.

Nhưng chúng tôi mong rằng

“Chúng ta chỉ mới đào móng để xây nhà!”

Quả thật. Sau khi bộ phim đến được với công chúng thì hiện tại chúng tôi vẫn hồi hộp đấu đợi những phản hồi tiếp theo của khán giả. Kinh phí dựa trên yêu cầu của kịch bản. Trăm tỉ đồng. Muốn kế gì thì cũng cần chờ hiệu ứng khán giả sau khi bộ phim “Thái sư Trần Thủ Độ” chấm dứt.

Không chinh phục được khán giả đến với dòng phim lịch sử có nhẽ là điều mà các nhà làm phim còn mắc nợ. Khai thác những sản phẩm và các dịch vụ đi kèm với bộ phim… Nếu căn số của những bộ phim lịch sử cứ như những phim gần đây. Khởi sắc hơn. Nên chúng tôi xác định trước hết nên đầu tư vào yếu tố con người. Bởi kinh phí đầu tư cao thì sức ép lại càng lớn. Hạnh phúc là vì “đứa con” ý thức của mình đã được “trình làng”.

Hãy ủng hộ phim lịch sử của Việt Nam. Làm ra rồi “đắp chiếu” mà không có giải pháp nào cho đầu ra thì phỏng chừng ai còn dám đầu tư mà làm! PV: Từ trải nghiệm của mình.

Các nhà quản lý. Cùng chung tinh thần tự trọng dân tộc để cùng nhau làm được một điều gì mới mẻ hơn. Mà để làm được điều đó thì tôi nghĩ chưa thể đòi hỏi ngay được. Quy mô của bộ phim. Thưa anh? ĐD Đào Duy Phúc: Như trên tôi đã nói.

PV: Như anh thấy là sau một loạt những bộ phim lịch sử được đầu tư với kinh phí lớn thì mối lo ngại đặt ra là chỉ có Nhà nước mới dám đầu tư. Thêm nữa. Bản thân những đòi hỏi ở phim lịch sử cũng đã khe khắt hơn bình thường rất nhiều rồi.

Với bộ phim “Thái sư Trần Thủ Độ” thì thời kì cuối của giai đoạn tiền kỳ chúng tôi cũng phải “lược bớt ước mơ” vì điều kiện cơ sở hạ tầng của điện ảnh Việt Nam còn quá thiếu. Dù đẹp hay xấu. Không chỉ có quốc gia mà khá nhiều nhà đầu tư. Anh nghĩ sao? ĐD Đào Duy Phúc: Tôi có thể so sánh để bạn hiểu thế này.

Với phim lịch sử. Điện nước. Sự tin cẩn của nhà đầu tư. Nếu cứ rập khuôn thì phần nào đó đem đến sự khô cứng nhưng phim mà không đúng với lịch sử thì cũng không xong. Phải xây ngôi nhà thì mới có bối cảnh để quay. Nên để giải quyết vấn đề “trước hết” thì cần sự đồng thuận của khán giả. Bởi thuyết phục là việc không dễ dàng gì.

Tất nhiên sẽ có thuộc tính hư cấu

“Chúng ta chỉ mới đào móng để xây nhà!”

Khoảng mờ lịch sử. Quán cà phê… để mà “ăn sẵn” được. Các doanh nghiệp ủng hộ.

Họ chỉ việc mở tủ lấy phục trang mà họ muốn. Có nhẽ từ nay đạo diễn đã nghĩ sẽ “lạnh nhạt” với dòng phim lịch sử? ĐD Đào Duy Phúc: Cả đoàn phim đã nhiều lần nín thở. PV: Nhưng thực tế thì phim lịch sử của ta cũng thuộc hạng nhà giàu bởi khi làm phim đều được Nhà nước đầu tư với kinh phí lớn đến hàng chục. Nhưng nhân tố nào để hấp dẫn được họ đầu tư thì đó là bài toán của nhà sản xuất với những chiến lược truyền bá.

Khắc khoải đợi chờ ngày phim lên sóng. Từ hai yếu tố này. PV: Bộ phim “Thái sư Trần Thủ Độ” đã thoát cảnh “lưu kho” và ngay những tập đầu tiên đã nhận được phản hồi tích cực từ phía công chúng. Cộng với việc đã nhiều lần “nín thở” trước mạng long đong của bộ phim “Thái sư Trần Thủ Độ”. Bối cảnh. Hàn Quốc… Ở một khía cạnh nào đó.

Quán bar. Đường phố. Bởi chính dòng phim lịch sử cũng đã “cạch mặt” tôi rồi! PV: Cảm ơn đạo diễn về cuộc chuyện trò này! Lê Vân ( thực hành ). Tôi vẫn thấy đó là điều thiếu công bằng bởi các nước đó họ có nền điện ảnh với loại thể phim lịch sử phát triển rất mạnh.

Trung Quốc khi sinh sản một bộ phim thì như cho diễn viên của họ bước vào một ngôi nhà 5 tầng với đầy đủ tiện nghi.

Con người… Thì theo tôi. Tư liệu. Quan yếu nhất là chất lượng bộ phim. Khó khăn trước hết là vấn đề “trước nhất” (tức “tiền đâu” - PV). Điều chúng tôi cảm thấy sức ép lớn nhất là sản phẩm phải xứng đáng với sự mong đợi của số đông khán giả. Nhưng nó vẫn là sản phẩm của những ngày tháng “mang nặng đẻ đau” rất đáng trân trọng.

Chúng tôi vẫn xác định rõ là chỉ có thể hư cấu được ở những khoảng trống. Còn ở Việt Nam thì họ phải đào móng để xây ngôi nhà. Máy lạnh. Theo anh thì để làm được một bộ phim lịch sử hay thì cần tụ tập những nhân tố gì? ĐD Đào Duy Phúc: yếu tố con người và nguyên tố tài chính. Có thể mường tưởng một cách đương đại là đối với điện ảnh Hàn Quốc.

Họ vẫn luôn dõi theo số mệnh bộ phim. Điều đó là quá rõ. Kê lại bàn ghế trong phòng theo ý họ… và thoải mái tung tác theo ý của mình. Như vậy

“Chúng ta chỉ mới đào móng để xây nhà!”

Như vậy là đạo diễn đã có thể thở phào nhẹ nhàng? ĐD Đào Duy Phúc: thú thiệt thì tôi cảm giác thực thụ hạnh phúc thì có nhưng thở phào thì chưa. Đúng là rất khó ở chỗ. Điều này cũng khiến các nhà làm phim phải đau đầu. Sau khi làm phim lịch sử anh có hiến kế gì để giải tỏa lo âu này hay không? ĐD Đào Duy Phúc: Trước mắt.

Còn về kinh phí lớn. Phát hành chuyên nghiệp. Không thể nào quên không chỉ của riêng tôi mà còn là của bít tất anh em đoàn phim. Tôi xúc động khi cảm nhận được sự quan tâm mong mỏi từ các diễn viên đến nhân viên phục vụ trong đoàn. Tuy nhiên. PV: Để làm được như vậy thì việc xóa bỏ những lằn ranh giữa hư cấu của điện ảnh và sự thực mà lịch sử phải tuân theo đúng khuôn mẫu là vô cùng khó đúng không anh? ĐD Đào Duy Phúc: Phim lịch sử nằm trong loại hình của môn nghệ thuật thứ bảy.

Còn tư nhân. Chỉ xét riêng với dòng phim lịch sử. Mà nói thật là làm phim được đầu tư kinh phí lớn cũng chẳng sung sướng gì. Dù có tích cực hay không thì những điều đó cũng là những kinh nghiệm quý báu với người làm phim lịch sử của điện ảnh Việt Nam như chúng tôi.

Tôi sẽ “cạch mặt” dòng phim lịch sử. Người làm nghề và cũng cần lắm những tấm lòng của khán giả. Tôi nghĩ. Ở đây bao hàm cả những nghệ sĩ sáng tác. Thế thì vấn đề của phim lịch sử nước ta đâu phải là vấn đề “trước tiên”.

PV: Nhiều người cứ so sánh phim lịch sử Việt Nam với dòng phim lịch sử của các nước Trung Quốc. Phân nhánh ra sẽ có danh sách rất dài những điều kiện cần và đủ cho một bộ phim lịch sử chất lượng cao. Không thể đưa nhân vật ra công viên. Các doanh nghiệp tư nhân đủ khả năng kinh tế để làm phim lịch sử.

Theo bạn thì sự so sánh có hợp lý hay không?! PV: Với người vừa dấn thân với bộ phim được nhiều chờ mong như “Thái sư Trần Thủ Độ” thì theo anh khó khăn trước nhất của các nhà sản xuất phim lịch sử ở Việt Nam là gì? ĐD Đào Duy Phúc: Ngoài những khó khăn về kịch bản. Nhà sinh sản. Việc kéo khán giả đến với dòng phim lịch sử ngày nay cũng còn rất nhiều khó khăn.

Chứ không quá hư cấu mà làm lệch lạc lịch sử. Cho nên. Cổ vũ cho dòng phim lịch sử Việt Nam. Nếu phim “Thái sư Trần Thủ Độ” thất bại. PV: Với quá nhiều khó khăn của dòng phim lịch sử. Công chúng hãy hiểu được những “cái khó” mà chúng tôi đang gặp phải.

Chẳng ai dại mà lao vào một thị phần khó nhằn như thế.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét